(BNHS) - Còn thương, xin giữ dáng hình/ Một lần trở lại quê mình, mình ơi/ Ta còn mang nặng một đời/Chờ mình về để ngỏ lời trăm năm.
![]() |
Nhà thơ trẻ Phan Thành Đạt ở An Giang |
Đôi nét về Tác giả
Tác giả Phan Thành Đạt, cũng là tên thật, sinh ngày 30 tháng 10 năm 2006 tại huyện Châu Phú, tỉnh An Giang. Phan Thành Đạt bắt đầu con đường sáng tác văn học từ năm 13 tuổi. Phan Thành Đạt sáng tác ở nhiều thể loại, nhưng đặc biệt nổi bật ở thể loại thơ và thơ tình là đề tài đặc sắc nhất.
Phan Thành Đạt hiện đang là Bút trưởng Bút nhóm Hương Sen thuộc Câu lạc bộ Văn học Sáng tác Trẻ tại trường Đại học Đồng Tháp. Phan Thành Đạt là Hội viên Hội VHNT Châu Phú, Thành viên CLB Văn học Trẻ An Giang, Thành viên CLB Thơ Châu Phú,...
Phan Thành Đạt có thơ đăng trên Vanvn.vn (Hội Nhà văn Việt Nam), tạp chí Nhà văn và Cuộc sống (Hội Nhà văn Việt Nam), tạp chí Thất Sơn, tạp chí Hương Sen,...
Ban Biên tập trang Bút nhóm Hương Sen trân trọng giới thiệu chùm thơ của tác giả Phan Thành Đạt:
TÌNH QUÊLá xanh quả cũng màu xanhCon chim nho nhỏ đậu cành bưởi nonTa đi theo lối đường mònRồi ta sẽ thấy quê còn thương taGió qua ao nước la đàHương sen thoảng nhẹ nhắc ta một ngườiNăm xưa em đứng em cườiTay cầm nón lá dáng người thanh taoCon đê uốn khúc dập dìuDắt ta qua những buổi chiều hẹn nhauBến sông xưa vẫn ngọt ngàoNhư môi em chạm nhẹ vào môi anhLần này về giữa mùa xuânNghe trong cỏ lá ân cần thiết thaQuê hương là một bài caRu đôi ta lớn đi qua tháng ngàyDù đi trăm ngả tương laiTim ta vẫn nhớ những ngày xa xưaNơi em đợi dưới gốc dừaTình yêu thấm đượm như vừa hôm qua.
VƯỜN TUỔI THƠNày em đừng vội bỏ quêĐừng theo tiếng gọi u mê thị thànhNơi đây giọt nắng trong lànhLũy tre bình dị sắc xanh còn chờNơi đây một dải mộng mơCò bay thẳng cánh lúa chờ mùa lênTuổi thơ nằm võng êm đềmRì rào bờ ruộng ngọt mềm quả thơmDẫu cho áo có phai sờnVẫn còn tình đất vẫn còn quê hươngChiều quê đom đóm soi đườngThắp lên ký ức khu vườn tuổi thơDẫu cho phố thị xa hoaSánh sao được với khúc ca ruộng đồngTình quê đâu chỉ bằng lòngThấm vào máu thịt tô hồng trái timNày em chớ vội kiếm tìmDấu chân mở cõi còn in trên đườngCó người tóc bạc như sươngNgóng em trở lại trong vườn tuổi thơ.
CHIỀU QUÊChiều quê mây bay thấpBầy cò trắng nghiêng nghiêngLúa vàng thơm ngào ngạtGió đưa hương khắp miềnĐê cao trâu đi chậmBé thổi sáo bên sôngMặt nước in trời biếcNghe bình yên mênh môngCánh diều bay phơi phớiTiếng sáo gọi mùa vuiBọn trẻ chân lấm đấtCười vang dưới nắng rồiMẹ gánh rơm về bếpKhói lam nhẹ lên caoCha nằm trên võng nhỏMắt lim dim ngắm saoMai này em khôn lớnCó đi khắp muôn nơiVẫn mang theo quê nhỏGiữa tim hồng sáng ngời.
ĐỢI MÌNHMình về đây với Long XuyênCòn ai đợi, ai cười duyên cùng mìnhGiữa bao năm tháng phiêu linhVề đây gói lại nghĩa tình trăm nămTa ôm giấc mộng âm thầmGối đầu ngủ giấc xa xăm cõi ngườiSương giăng kín cả chân trờiĐưa ta xuôi mộng về nơi yên lànhVề đèn Bốn Ngọn đỏ xanhCòn đợi mình về với anh, mình à!Đời mình còn lắm phù hoaXin ôm giấc mộng thiết tha trả đờiCù lao Ông Hổ ngời ngờiĐịa linh nhân kiệt đời đời khắc ghiBao nhiêu danh tích sử thiMình về thăm lại có khi nao lòngTa còn đợi. Ta còn mongMình về thăm lại nước dòng Hậu giangSóng dào dạt, nước mênh mangTựa như ân nghĩa An Giang quê mình!Còn thương, xin giữ dáng hìnhMột lần trở lại quê mình, mình ơi!Ta còn mang nặng một đờiChờ mình về để ngỏ lời trăm năm.
P.T.Đ
