![]() |
| Ảnh: Hoạ sĩ Lê Thiết Cương |
Em cởi bỏ thứ cảm xúc vô hình
như chiếc áo khoác mỏng giữa đêm thừa thãi
nỗi nhớ anh rúc vào cổ áo
nơi tình yêu bị niêm phong.
Những ngày không anh
em dẫm lên mặt trời, đi qua khoảng lặng
lũ chim sẻ không còn hót
và ly cà phê sáng trở nên nhạt dần
không cảm xúc, không vết nhăn
xã hội chôn chúng ta dưới tầng sâu của những cái nhíu mày.
Hai chúng ta cùng một nhịp
trong một căn phòng chật hẹp ánh hoàng hôn
với bức tường loang lổ thơ tình
và vệt son môi em vẽ chơi trên cổ áo anh
thứ mỹ thuật mà thế giới chưa kịp công nhận.
Từ những ngày không anh
em vẫn học cách sống
dù tim em lén đập
bằng nhịp điệu riêng anh....
Đ.D
