Mai Gia Huy với chùm thơ "có những ngày tuyệt vọng" - Diễn đàn Văn học Thất Sơn                                                                                                                                                                                                                      
Chào mừng quý bạn văn, bạn thơ đến với Diễn đàn Văn học Thất Sơn – Không gian giao lưu, chia sẻ và sáng tạo dành cho những người yêu văn chương!

Mai Gia Huy với chùm thơ "có những ngày tuyệt vọng"

Ban Biên tập
tháng 5 22, 2025
Last Updated

Quý vị có bài cộng tác xin gửi về địa chỉ email: butnhomhuongsen@gmail.com - Trân trọng cảm ơn quý vị! (BNHS) - Giữa những bông hoa chiều tím ấy/ Tím sao cho tím ngập hồn tôi,/ Cúi đầu tôi nhặt bông hoa rụng/ Cũng còn thơm lắm nét phai phôi...

BAN BIÊN TẬP TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU
CHÙM THƠ "CÓ NHỮNG NGÀY TUYỆT VỌNG" CỦA TÁC GIẢ MAI GIA HUY:

 NHỮNG LỜI ... CHO TÔI GỬI

                Tóc em thơm lắm bông chiều tím,
                Tím cả lòng mình, tím chơi vơi...

Lòng tôi vẫn nặng với một người,
Nỗi đau chưa thể ... cũng không nguôi.
Người ơi nhẹ bước mà đi nhé!
Gửi người trong lệ hãy yên vui.

Tôi bước loanh quanh giữa cõi đời,
Chọn rằng mộtt chỗ với người thôi.
Nợ kiếp trăm năm ta trả hết,
Người đi, tôi ngã giữa chơi vơi.

Đừng ngã như tôi nhé người yêu!
Tôi yêu em nhé, đã yêu nhiều!
Dẫu ta giờ chẳng điều ràng buộc,
Nhưng em vẫn đọng dưới cô liêu.

Ngày sau tôi có gặp em nữa,
Bao nhiêu lời lẽ cũng không bằng,
Hai chữ “bình yên” tôi gửi nghẹn...
Bởi em là ngỡ ... cả trăm năm.

Bao nhiêu đời ấy có gì vui
Bằng đôi mắt em vẫn tươi cười.
Mong em hạnh phúc và vui sống,
Gặp gỡ một người tốt hơn tôi.

Nhưng nếu ngày mai trên tình cờ
Ta còn cùng giữ chút tình nhau,
Nguyện rằng ta nối dây đàn đứt,
Kéo lại thanh âm vẫn đậm màu?

Giờ em đi nhé, em đi nhé!
Bao nhiêu lời tình gửi cho em!
Lần cuối thôi, và tôi cũng gắng mở rèm
Nhìn đâu đó có mặt trời thấp thoáng.

Hôm nay trời đẹp, hương thoang thoảng,
Nhưng lòng lặng im, cảnh lặng im.
Hương em lẫn trong hương chiều tím,
Tôi lặng chìm trong phím dại khờ.

Giữa những bông hoa chiều tím ấy
Tím sao cho tím ngập hồn tôi,
Cúi đầu tôi nhặt bông hoa rụng
Cũng còn thơm lắm nét phai phôi...
Ảnh minh họa

LỜI ĐỂ LẠI CHO AI?


Ngày mai có thể tôi sẽ chết,
Hơi tàn đều đặn dưới chiều sương.
Có ai ngồi đó nghe tôi thở,
Nghe mình, nghe thấy tiếng mến thương?

Cô em gái nhỏ và tia nắng!
Hơi tôi đang chở những vầng trăng,
Những đêm xao xuyến trong lòng đó
Để rước vĩnh hằng tới trăm năm.

Mắt tôi mờ nhạt bóng sương giăng,
Tia nắng trong tim vẫn chớp hoài,
Dưới cầu thang ấy, cầu thang ấy,
Vẫn còn cho dẫu đã bi ai.

Những dòng chữ nhỏ mãi rúng động,
Hồn mình còn đó, mắt trong trong.
Chữ chở vào tim tình yêu nhỏ,
Tim chở vào người nỗi nhớ mong.

Tiếng dế râm ran buổi xế chiều
Có còn nghe thấy tiếng tôi không?
Hơi tôi thở nhẹ vào chú dế
Và rồi tôi sẽ hóa hư không.

Những gì trên tôi còn sót lại
Chắc là lòng mỏi, khối đợi chờ,
Đôi chân nhẹ bước trên tình vắng,
Đôi bàn tay đã thiếu hương thơ.

Cái mặt rầu rầu, môi vẫn mỉm,
Để cho nhàng nhẹ với thân nhân;
Thân thể xác xơ còn thân xác,
Chắc vì tôi đợi tấm tình chân.

Những gì trong tôi còn sót lại
Chắc là ánh mắt dưới cầu thang,
Cái hồn thư thả trong em bước,
Tay nắm, đan tình, đan tiếng vang.

Người ơi...! Mình ơi...! Không...! Ta ơi...
Giờ tôi nằm xuống tôi nghỉ ngơi,
Người còn thương mến, còn đau xót,
Xin hãy ôm tôi phút trút hơi.

Ngày mai có thể tôi sẽ chết,
Xin hãy vùi tôi dưới cát buồn...
Ngày mai có thể tôi sẽ chết,
Có ai ngồi đó mắt giăng sương?
   
            
Ảnh minh họa

LẠY


Chẳng có gì đâu, có gì đâu,
Mắt ai u uất dưới cơn sầu,
Người thương người chẳng thương ta nữa
Và những tình mình như bể dâu.

Tôi xin, xin lạy người một lạy
Bởi những tình yêu tuổi xuân thì,
Đôi dòng yêu mến trong nhật ký
Tình yêu chắp cánh hóa men say.

Tôi xin, xin lạy người một lạy,
Những lần quấn quýt suốt bên nhau,
In trong tâm tưởng tôi giữ mãi
Nhưng mai lại là chuyện xót đau.

Tôi xin, xin lạy người một lạy
Bởi những ngày qua gắn bó nhiều,
Tôi sẽ giữ mãi nơi ta đến,
Con đường sung rụng biết bao nhiêu.

Ba lần lạy người là một lạy,
Lạy cha, lạy mẹ, lạy chính tôi.
Con xin tạ lỗi trăm ngàn lạy,
Lạy hết lòng người cũng không thôi.
Ảnh minh họa

RÁNG RU


Ru người hãy còn say
Một bước đi thật dài.
Ngày mai ai ở đây
Một lòng còn nhung nhớ?

Men len trong hơi thở,
Men phà trong khói mây,
Sông trăng còn đâu đó
Một dáng hình thơ ngây.

Ru người hãy ngồi yên,
Ta yêu trong ngày này.
Mai này có còn chăng
Một lòng chất bùn đầy?

Bùn sẽ chẳng đau thương
Nếu sen kia nở rộ.
Đời người có còn thơ,
Một đời có còn dài?

Ru người hãy về đi
Ta trôi trong chiều vàng,
Gặm nhấm nỗi biệt ly,
Một cõi đã mơ màng.

Xao xác lá bàng hoàng
Ru mình trong hơi gió.
Tay nào có còn nhỏ,
Nhặt chiếc lá năm xưa?

Ru người kẻo trời mưa,
Nỗi ấp ôm thật đầy.
Hơi nào có còn cay
Trên lệ nhòa ướt áo.

Hơi nào có còn vương
Trên những viên đá nhỏ.
Lá nào đã rung cây,
Không còn trên nhánh nhỏ?

Ru người có còn chi
Con tim hồng phong kín
Bởi dấu chân ngày nào
Ai làm thinh in vết.

Ru người với ánh nắng,
Ru người với sương mai,
Ru người hãy còn dài
Trên than hồng đã đỏ.

Ai đi về với gió
Trên ánh nắng mềm mềm.
Nắng về với ánh tà,
Ngày buồn – ánh mắt em
Ru ai ở bên thềm.
         Một ngày đớn đau thêm...

 M.G.H

Xem thêm