Đại Duy với chùm thơ Gọi quê - Diễn đàn Văn học Thất Sơn                                                                                                                                                                                                                      
Chào mừng quý bạn văn, bạn thơ đến với Diễn đàn Văn học Thất Sơn – Không gian giao lưu, chia sẻ và sáng tạo dành cho những người yêu văn chương!

Đại Duy với chùm thơ Gọi quê

Ban Biên tập
tháng 5 18, 2025
Last Updated

(BNHS) - Linh thiêng những ca dao/ Sương mờ rót vào biển mặn/ Lẻ loi cánh cò phận bạc/ Hàm Luông thăm thẳm hao gầy.

 

Đại Duy, tên thật là Phan Đại Duy, sinh năm 2004, hiện là sinh viên lớp ĐHSVAN22B, Khoa Sư phạm Khoa học Xã hội, Trường Đại học Đồng Tháp. Đại Duy cũng là Phó Bút trưởng Bút nhóm Hương Sen – Câu lạc bộ Văn học và Sáng tác Trẻ, Trường Đại học Đồng Tháp.

Đại Duy có thơ đăng trên các tạp chí văn học nghệ thuật: Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh, Văn hóa Văn nghệ (VHNT Bạc Liêu),...

Sách đã in: Mùa thương (Thơ, 2024), NXB Lao Động.

Tác giả Đại Duy - Ảnh: Facebook

BAN BIÊN TẬP trân trọng giới thiệu chùm thơ của tác giả Đại Duy:

 

Gọi quê

Tĩnh lặng cánh diều, lời ru

Tuồng tích hội làng nhộn nhịp

Mùa màng thơm ngát mênh mông

Du dương chật ních nụ cười.

 

Đậm đà muôn thuở

Vươn theo con nước đục trong

Bến sông lở bồi xuôi ngược

Neo đời nhau giữa nỗi lòng.

 

Súng bên vườn tim tím

Về chốn cũ bình yên

Nồng nàn những khúc hát

Cưu mang giữa chốn đất hiền.

 

Đêm trăng treo hữu tình

Cuộn mình trong gác bếp

Ngọn lửa hồng pha lẫn câu thơ

Thương quá thương quê mình

Tình thương biết ơn và trân quý.

 

Nhịp cầu đưa lối tri âm

Chẳng người dưng, người lạ

Thảo thơm xuyên lá cành kí gửi

Sơ khai trù phú thân quen.

 

Đây Chợ Lách, Mỏ Cày

Hoa rợp trời sắc khoe hương

Ân nghĩa bao năm xứ sở

Trái tim nặng trĩu khắc ghi.

 

Linh thiêng những ca dao

Sương mờ rót vào biển mặn

Lẻ loi cánh cò phận bạc

Hàm Luông thăm thẳm hao gầy.

 

Bâng khuâng nào dịu êm

Hàng dừa cội nguồn chiến tích

Bánh tráng Mỹ Lồng

Bánh phồng Sơn Đốc

Kết tinh khát vọng bay xa

Nghìn năm Đồng Khởi…

Tân Hồng

 Trên những tỉnh lộ

Tân Hồng

Tôi đi qua chiều gió ru mùa đông lạnh

Hoàng hôn vướng mái tóc thề

Ngan ngát hương sen đồng bãi

Ủ mình điệu hò da diết cố hương

Bằng những luống cày mơn mởn

Bằng những khúc sông mắc cạn nghĩa tình.

 

Qua Tân Hồng

Câu ca đan xen lẫn từng hơi thở

Xa xăm rừng bạt ngàn cỏ dại

Mọc thành xứ sở vùng biên

Âm vọng cò bay trỗi dậy neo nhau

Nụ cười trong trẻo tháp đền chiến tích

Còn mãi Tân Hồng

Níu giữ người tôi thương.

 

Huyện Tân Hồng, Đồng Tháp
Ảnh: Top Đồng Tháp AZ

 Có những ngày như thế

 Chừng ấy thời gian

Những học trò nghèo miền quê thầm lặng

Lần mò tìm lấy nắm cơm, manh áo

Khi mẹ thiên nhiên nổi giận

Khuôn mặt sau một đêm mất ngủ

Phá vỡ những hạnh phúc giản đơn.

 

Khắp mọi ngõ ngách

In hằn những vệt mồ hôi rơi dài quân phục

Đâu còn ai thong thả tìm đến facebook, zalo,…

Cuộn mình trong nụ cười vạn biến

Những khúc ca Tổ quốc anh hùng

Góc hoàng hôn đỏ mắt phía ngoài kia

Khí thiêng sau bóng trăng cổ thụ

Hoa đèn dâng bốn bề hoang sơ.

 

Con chim tung cánh sinh tồn

Những mớ rạ rơm chắc chiu hạt lúa mới

Hồi trống vang sau mái đình thần ngự

Đồng vắng trâu cày ngậm nước sông sâu

Lạc lối tiếng chuông chùa sầm mặt

Nụ cười gọi đến những vần thơ khát nắng

Trong nắn nót đời nhau

Sau góc cau ngày xưa bà kể

Những cổ tích cô Tấm, chị Hằng.


Gọi về những dấu mơ say

Gọi về cho nhau tiếng ve mùa hạ

Cành phượng hồng tươi thắm toả hương say

Ta đi qua những chiều hè sắc nắng

Kí thác vào dòng lưu bút thơ ngây.

 

Tri ân Người bao công ơn thầm lặng

Những chuyến đò bến vắng khát ước mơ

Lời bâng khuâng vang dền trang giấy trắng

Tia nắng tinh khôi nhặt lại nụ cười.

 

Những tán cây đọng nhung nhớ thuỷ tinh

Đêm giáo án vắt ngang bao phiền muộn

Chuyện nhỏ, chuyện to học trò nghịch ngợm

Vẹn nguyên cười che chắn giấc thần tiên.

 

Cạn nguồn sông ngược hoàng hôn tím biếc

Rong chơi hát giai điệu như không lời

Bao ký ức lang thang bừng thức dậy

Trong cơn mưa tan buốt giọt hao gầy.

 

Trầm tích góc sân trường khô rang

Con đường nhỏ thẩn thờ thì thầm gọi

Đôi tay Người trọn dâng bao thế hệ

Ngọn đèn khuya có đủ sáng lối về…

Đ.D


Xem thêm